Chu Nho | Chu Lon       Change to English | Đổi qua Tiếng Việt | Doi qua Tieng Viet
Ho So: 850818 Dang Ky Ho So Sua Chua Ho So Xem Thu Tu Tim Kiem Ho So Bao Cao Ho So Xau Trang Chinh


Direct Contact to Tinh yeu la gi?

 Tinh yeu la gi? - ID: 850818
 Ten:  Tinh yeu la gi?
 IP va Ngay:  123.20.125.195 on August 30, 2009 at 3:38am
 Sua Chua Ngay:  April 8, 2010 at 9:04am
 Gioi Tinh:  Gay
 Tuoi:  29
 Chieu Cao:  5 Feet 3 Inches (160 cm)
 Can Nang:  115 lbs (52 kg)
 Than Hinh:  Average
 Tu Thanh Pho:  Sai gon
 Dat Nuoc:  Viet Nam
 Ton Giao:  No Religion
 Hoc Van:  Some college
 Nghe Nghiep:  Nhan vien van phong
 Hut Thuoc:  Non-smoker
 Uong Ruou:  Not drink at all
 Gia Canh: Divorced
 Muc Tieu:  Em không tin và cũng không muốn nghe những lời giả dối, mỗi lần anh gọi là một lần em lại tự đặt ra câu hỏi cho mình. Em biết những câu hỏi ấy sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời chính xác, thế nhưng nó lại làm cho em luôn thắc mắc và thấy sự cô đơn dường như đang bao quanh lấy em. Thực sự em rất vui khi có một người từ nước ngoài gọi điện cho em và chia sẻ cùng em những vui buồn, nhưng đó chỉ là những lời nói mà thôi. Người ta thường nói �??Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau�?��?�, dù sao thì em cũng phải cảm ơn anh rất nhiều. Có lẽ anh là người nước ngoài đầu tiên gọi điện thoại cho em nhiều đến thế? và anh cũng là người cuối cùng mà em muốn nghe. Em biết mình chẳng là gì cả, em cũng chỉ là một cậu nhân viên văn phòng bình thường như bao người khác. Nhưng em khác ở họ là em có một con tim biết yêu thương và dễ bị tổn thương khi bị người mình yêu lừa dối. Em từng chán nản tất cả mọi thứ, cũng có những lúc em chẳng còn thiết sống trên cuộc đời này. Nhưng cứ nghĩ đến người Bố, Mẹ đang mong nhớ con từng ngày thì em lại càng không thể chết. Em ước ao mình là đàn ông thực thO như bao người thanh niên khác, mình được là chính mình, có một mái ấm gia đình hạnh phúc và có quyền yêu thương, chia sẻ hạnh phúc, thuỷ chung�?� Còn thế giới g..a�?�y thì chẳng bao giờ tìm được những điều đó. Tình cảm của họ chỉ thoáng qua rùi vOt tắt. Cũng chỉ vì cái thứ tình cảm chợt đến, chợt đi đó đã làm biết bao người như em phải tan nát một con tim. Anh ơi? Em vẫn không hiểu tại sao anh lại quan tâm đến em, em biết anh quý mến và có ấn tượng về em cho nên anh mấy gọi điện thoại cho em nhiều đến thế? Nhưng điều em cần lại không phải là những cú điện thoại, điều em cần là tình cảm thực sự của anh. Em biết mình đòi hỏi như thế là hơi vội vàng, nhưng em không thể chờ đợi. em nói vậy chắc anh cũng hiểu ý của em muốn nói gì phải không anh? Em mong rằng, sau khi anh đọc được những dòng chữ này của em, anh sẽ nhận ra được những điều gì tốt cho cả hai chúng ta. Em cần tình cảm thực sự và một tình yêu đích thực.
 Gio Ranh Roi:  Mẹ ơi, Bố ơi... con không biết phải làm sao đây? Khi con lựa chọn cuộc sống gia đình, con biết sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Khi không có bố mẹ ở bên cạnh con đã cố gắng tự chăm sóc lấy bản thân mình và cố gắng làm việc để gửi tiền về cho mẹ. Bao năm tháng qua, con đã phải cố gắng như thế nào chắc bố mẹ không hiểu đâu? Giá như ngày ấy con trai nghe lời của mẹ thì giờ đây con đau phải chịu khổ như thế này. Mẹ ơi, mẹ của con... tại sao lúc nào con cũng không chịu nghe lời khuyên của mẹ, những lúc con gặp khó khăn con muốn có bố mẹ ở bên cạnh biết chừng nào? Mẹ ơi, bố ơi... bây giờ con đang rất buồn, con buồn nhiều lắm và con buồn tại sao con lại được sinh ra ở cái thế giới này. Con biết bố mẹ đã ban cho con cuộc sống này, bố mẹ luôn yêu thương con và chăm sóc con nữa. Con nhớ những lần về thăm gia đình, bố mẹ đều quan tâm đến con và nấu cho con những món ăn mà con thích. Sao lúc này con muốn có mẹ đến thế, con muốn mẹ ôm con vào lòng và con sẽ khóc bên vai gầy yếu của mẹ. Mẹ cũng đã lớn tuổi rồi, con không những không chăm sóc cho mẹ mà lại còn làm khổ mẹ nữa. Con không muốn nhìn thấy mẹ khóc vì con, con cũng không muốn nhìn thấy bố khóc khi con trai của bố thất bại. Nhưng trái đất này quá nhỏ bé và trái tim con giờ đây không còn có chỗ để đập nữa rồi. Mẹ ơi... mẹ, con nhớ mẹ nhiều lắm và con luôn yêu mẹ. Mẹ biết gì không? nếu nhìn cái vẻ bề ngòai thì ai cũng cho rằng con là một thằng đàn ông thực sự, nhưng mẹ đâu biết rằng con trai của mẹ lại có trái tim của một người phO nữ. Con dễ bị tổn thương, dễ mền yếu trước những khó khăn và con không thể sống khi không có hạnh phúc. Con muốn được sống theo đúng suy nghĩ của con, con muốn được làm những việc mà mình thích và con cũng muốn có gia đình ở bên cạnh con nữa. Bây giờ cứ nghe mọi người nói thằng này giống pê đê, thằng này giống con gái ... họ nói đúng đấy mẹ ạ! Con trai của mẹ tuy là con trai nhưng lại có tâm hồn của một người con gái và chính vì cái tâm hồn yếu đuối ấy đã giết chết trái tim con. Mẹ ơi! đến một ngày nào đó mẹ biết sự thật về con trai của mẹ chắc mẹ buồn và thất vọng lắm phải không? con không muốn nói dối mẹ, nhưng con không biết phải nói với mẹ như thế nào đây? có những đêm khi con đi làm về con đã khóc rất nhiều vì cảm thấy bản thân mình quá ích kỷ. Đáng lẽ những lúc mẹ bệnh con phải ở bên mẹ, chăm sóc cho mẹ nhưng con lại không làm được điều đó. Con có lỗi với mẹ nhiều quá, con không biết mình nên làm gì đây? Giờ đây lòng con đang trống trải lắm mẹ ạ? con sợ khi phải đối diện với cái chết, con sợ khi phải xa mẹ, con sợ nhiều thứ nữa mẹ ạ? Hai chữ mẹ ơi... mẹ của con... sao nó xa vời với con quá, con muốn gọi mẹ hoài vậy mà mẹ không nghe thấy tiếng của con? có phải mẹ đang rất giận con hay là mẹ đang bệnh nên mẹ không nghe thấy tiếng gọi của con. Con còn nhớ cái ngày mà con tự tử mẹ là người luôn ở bên con và động viên con nữa, nhưng sao lần này con lại không thấy có mẹ? Dần dần con đang tự đánh mất chính bản thân mình, con không còn tự chủ được nữa. Mấy bữa nay tinh thần của con luôn gặp vấn đề, phải chăng con đã suy nghĩ quá nhiều để giờ đây con phải ghánh chịu những nỗi đau về thể xác lẫn tâm hồn hả mẹ? Mẹ ơi. con đang sợ trước những quyết định của mình, con lại sợ khi không còn được nhìn thấy mẹ nữa. Mẹ ơi... con lại muốn gọi mẹ một lần nữa, con đang nghĩ về mẹ và con cũng đang khóc vì thấy buồn. Nếu một ngày nào đó con không còn ở bên mẹ nữa, mẹ có giận con không? Rồi một ngày nữa đã trôi qua, con vẫn đang suy nghĩ xem mình nên chọn con đường nào đây? Nhưng cho đến ngày hôm nay. Con đã tự quyết định con đường đi của con. Con không muốn tiếp tOc chìm đắm trong cuộc sống như thế này nữa. Con chịu đựng hết nổi rồi mẹ ạ? Có lẽ cái chết sẽ làm con vơi đi lỗi buồn và sợ hãi. Con không muốn chịu thêm bất cứ một tổn thương nào nữa và con sẽ chấm dứt cuộc đời của con ở đây? Con chỉ tiếc là không làm được gì cho mẹ!
 Toi La:  Từ cái đêm định mệnh ấy tôi đã trở thành một con người hoàn toàn khác lạ? Cũng chỉ vì sự tò mò, một chút ngây ngô, một chút lạ kỳ mà con người tôi trở thành ...? Vì người ấy, tất cả là vì người ấy. Từ khi ra Hà Nội học, tôi là người vui tính và hài hước cho lên tôi cũng có rất nhiều bạn bè. Nhưng từ khi tôi và người ấy quen nhau thì dần dần bạn bè trở lên xa lạ đối với tôi, hầu như tôi không có thời gian để đi chơi hay đi ăn với bạn bè. Những ngày họp mặt hay tổ chức đi chơi của lớp gần như tôi đều không tham gia và lý do rất đơn giản là tôi không có thời gian dành cho họ. Và cũng chính vì không có thời gian mà tôi đã làm cho cuộc sống của mình càng mỗi lúc một tẻ nhạt. Ngày đầu gặp gỡ và sau này cũng thế, người ấy luôn bên tôi, yêu tôi và thương tôi nữa... dù cho việc học rất bận nhưng tôi vẫn cố gắng đi làm thêm để kiếm thêm tiền phO cho việc học của mình. Vậy là cũng bốn năm đã trôi qua, tôi và người ấy đã có những giây phút thật sự hạnh phúc. Tuy người ấy lớn tuổi hơn tôi, nhưng chẳng bao giờ người ấy làm tổn thương tôi cả. Tôi đã yêu và thực sự thương hết lòng vì người ấy, ngày lại qua ngày tôi và người ấy luôn ở bên nhau. Cái cảm giác khi có người thương yêu ở bên cạnh động viên và an ủi thì còn gì bằng? Trong suốt thời gian ấy tôi và người ấy đã có biết bao kỷ niệm đẹp. Sau khi bạn bè biết chuyện, ai cũng khuyên tôi lên dừng lại không lên tiếp tOc cuộc sống như thế nữa, nhưng lúc đó tôi phản ứng rất kịch liệt và không nghe lời khuyên của họ. Những lời nói ấy không làm tôi chuyển ý và cứ như thế tôi đã không còn bạn nữa. Sau mỗi giờ học tôi lại được người ấy đưa đi ăn hoặc đi đâu đó mà chỉ có hai người. Đêm về tôi và người ấy ở bên nhau, được ôm người ấy khi ngủ và cả những nO hôn nồng nàn nữa. Cho đến giờ khi không còn được ở bên nhau nữa, nhưng hình ảnh của người ấy vẫn luôn ngự trị trong trái tim tôi. Ngày tôi và người ấy chia tay, lúc đó tôi rất đau khổ khi phải nói ra những điều mà mình không bao giờ nghĩ tới. Hôm đó tôi chỉ biết khóc và khóc thôi, tôi đã tự hỏi bản thân mình "Tại sao người ấy lại làm thế đối với tôi?" tôi đã yêu và hết lòng vì tình yêu ấy, vậy mà người ấy nhẫn tâm phản bội và lừa dối tôi. Tôi như chết lặng khi bắt quả tang người tôi yêu nhất đang vuốt ve, âu yếm kẻ khác tại trong căn nhà của mình? Bầu trời như sOp đổ, tôi không biết mình phải làm gì nữa. Từ ngày không còn ở bên người ấy nữa tôi không thể tập chung học được, công việc làm thêm của tôi cũng không thể tiếp tOc. Tôi nhốt mình trong phòng và khóc, bạn bè biết chuyện đã đến thăm và an ủi tôi. Tôi cố chấp và không dám nhìn thẳng vào sự thật. Lúc đó điều mà tôi muốn làm nhất đó là muốn được yên tĩnh một mình. Bố mẹ xin cho tôi tạm thời nghỉ học để về quê cho yên tĩnh, nhưng bố mẹ đâu biết chuyện gì đã xảy ra đối với tôi. Tôi đã dấu kín trong lòng không cho ai biết hết và tôi theo bố mẹ về quê. Về đến nhà bố mẹ không cho ai tiếp xúc với tôi, vì bố mẹ sợ họ làm tôi nhớ lại những chuyện buồn. Trong lúc tuyệt vọng nhất tôi đã quyết định mình phải ra đi, nằm một mình trong căn phòng nhỏ của tôi gần như không hề hay biết tôi đang nghĩ gì? Lúc đó tôi cũng sợ lắm, nhưng cứ nghĩ đến cảnh người ấy phản bội lại mình thì tôi không thể kiềm chế được bản thân mình. Sau một hồi viết những dòng nhật ký để lại cho gia đình tôi đã quyết định uống thuốc ngủ để tự tử. Tôi không còn nhớ nổi mình đã uống bao nhiều viên thuốc nữa, mà tôi chỉ nhớ khi tôi tỉnh dậy lúc đó có rất nhiều người đang ở bên tôi. Khi đó nghe mọi người nói lại thì tôi mới biết mình đang làm ở khoa cấp cứu của bệnh viện. Bố mẹ khóc hết nước mắt vì tôi, mẹ ôm chặt lấy tôi và khóc, vừa khóc mẹ vừa nói "Sao con ngốc thế hả con, con không thương mẹ sao, cả nhà ai cũng thương yêu con mà? những lời nói ấy càng làm cho tôi cảm thấy xấu hổ hơn, tôi không xứng đáng làm con của mẹ. Mẹ khóc đến hết nước mắt vì tôi, còn bố thì im lặng hơn nhưng tôi hiểu được tình cảm của bố. Còn các chị, em gái... và các cháu nữa cứ khóc vì thương tôi. Cả nhà chỉ có mình tôi là con trai duy nhất, nếu tôi ra đi thì ai sẽ là người chăm sóc Bố mẹ khi về già. Ngày tôi xuất viện, về nhà được hai ngày thì tôi lại một lần nữa tự tử, lần này nghe mọi người nói tôi bất tỉnh ở chân cầu thang và em gái tôi phát hiện thì lúc đó cơ thể tôi đã mềm đi. Mẹ vừa đi theo xe cấp cứu mẹ vừa khóc, gần như lúc đó tôi đã chết. Khi đến bệnh viện cũng may hôm đó là ca trực của ông anh họ nhà tôi, cho lên bỏ qua thủ nhập viện, tôi được các bác sĩ đưa vào phòng cấp cứu. Sau mấy giờ cấp cứu tôi cũng tỉnh lại, lần này khác hơn lần trước ngoài gia đình còn có thêm người ấy, người mà tôi yêu nhất và cũng chính vì người ấy mà làm cho tôi đau khổ. Lúc ấy mọi người ra bên ngoài trong phòng chỉ còn mình tôi và người ấy, người ấy đã động viên và an ủi tôi. Tôi lại khóc, khóc vì người ấy đã hiểu cho tôi và tôi khóc vì người ấy đã ở bên tôi khi tôi cô đơn nhất. Người ấy ôm chặt lấy cơ thể tôi và nói vào tai tôi những lời nói thân thương nhất. Khoảng ba ngày sau tôi xuất viện về nhà cùng với gia đình, lần này mẹ tôi không cho tôi ngủ một mình nữa mà kêu mấy đứa cháu qua ngủ với tôi. Mẹ biết là tôi rất thương mấy đứa cháu và cũng nhờ chúng nó mà tôi mới có ngày hôm nay. Mẹ ơi! con xin lỗi mẹ nhiều lắm, giờ đây con không biết mình phải làm sao để đền đáp công ơn của mẹ đã dành cho con. Cho dù con trai của mẹ có ở nơi đâu chăng nữa thì con vẫn luôn yêu mẹ
 Tim Kiem:  Muốn nói gì đây giữa cuộc sống muôn hình muôn vẻ, mỗi người có một suy nghĩ và nhìn nhận khác nhau. Nếu được phép lựa chọn người mình yêu thương thì ai mà lại không muốn tìm được người hợp với mình. Nhưng cái quan trọng nhất trong tình yêu của gay thì liệu có thể giữ được hai chữ "chung thuỷ". Tôi tin rằng trong cái giới này rất là phức tạp, nhưng tại sao tôi lại cứ nghĩ về nó. Tôi cũng như mọi người, biết yêu thương, biết chăm sóc người mình yêu. Và tất cả những điều mà tôi không tưởng thì lại tồn tại quá nhiều ở xung quanh mỗi chúng ta. Tôi sẽ chấp nhận nếu người ấy thực sự yêu tôi và hiểu tôi.( khong ba chin chin hai mot tam chin)

Tro Lai | Goi Thu Den Tinh yeu la gi? (ID: 850818)




Program made by: Quang T Le
Copyright ©2002, 2003, VietFun & VietSingle.