Chu Nho | Chu Lon       Change to English | Đổi qua Tiếng Việt | Doi qua Tieng Viet
Ho So: 937146 Dang Ky Ho So Sua Chua Ho So Xem Thu Tu Tim Kiem Ho So Bao Cao Ho So Xau Trang Chinh


Direct Contact to rose_no happy

 rose_no happy - ID: 937146
 Ten:  rose_no happy
 IP va Ngay:  123.21.146.90 on May 27, 2010 at 9:34pm
 Sua Chua Ngay:  January 25, 2013 at 6:53am
 Gioi Tinh:  Nu
 Tuoi:  25
 Chieu Cao:  5 Feet 7 Inches (170 cm)
 Can Nang:  130 lbs (59 kg)
 Than Hinh:  Slim
 Tu Thanh Pho:  los angelas (mon
 Tieu Bang:  California
 Zip:  91754
 Dat Nuoc:  United States
 Ton Giao:  Buddhist/Taoist
 Hoc Van:  Some college
 Nghe Nghiep:  vua hoc vua lam
 Hut Thuoc:  Non-smoker
 Uong Ruou:  Not drink at all
 Gia Canh: Single
 Muc Tieu:  Con người ai cũng có mục tiêu để sống và vươn lên.Cuộc sống đôi lúc ko suôn sẽ mọi điều như ta mong muốn.Làm người sống nên chấp nhận thì sẽ dễ dàng sống hơn.Vui thì ta cũng phải sống mà buồn thì ta cũng phải sống thì thà ta sống mà mỉm cười với đời còn hơn là ta sống mà mang theo nỗi buồn đúng ko? sống để vui còn hơn lá sống để buồn mà.Sông có khúc, người có lúc thôi.Mục tiêu ngắn là làm sao cho mình có nhiều niềm vui.Mục tiêu dài là sẽ ăn chay niệm phật giúp đỡ người khi đến 50 tuổi ,Vì mong sau 50 tuổi sẽ có nhiều tiền giúp đỡ người.<<Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã lãng quên,bạn ko thể sống thanh thản nếu bạn ko vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua>><<không ai có thể xứng đáng với những giọt nước mắt của bạn,người xứng đáng với những giọt nước mắt đó sẽ ko bao giờ để bạn khóc>><<Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình>><<Ðừng khóc vì mọi việc đã qua, hãy cười vì mọi việc đang chờ phía trước>><<Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian.Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi.Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười mới mang lại hạnh phúc cho bạn.>><<Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt>> <<Tình yêu là cốc nước lã>> Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt ra một câu hỏi: - Đố bạn Tình yêu là gì... Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói: - Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một ly rượu vang và một ly champagne. Sau khi mọi thứ đã được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén đầu tiên. Anh ta nói: - Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước thứ hai sẽ dìu dịu thanh thanh. Còn nước thứ ba thì sao... Tình yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ .... Tình yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người. Nhưng tình yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn tình yêu không như vậy. Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói: - Tình yêu như ly rượu này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.Anh ta lại uống ly champagne. - Không! Tình yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được. Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh ta nhìn thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên. - Đúng rồi, hãy nhìn cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị. Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ! Tình yêu là cốc nước trắng. Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to. Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai.Chàng trai đã hiểu rằng, anh ta đã có một câu trả lời đúng...
 Gio Ranh Roi:  rảnh thì đi chùa cầu cho tất cả mọi người trên thế giới này được bình an và có nhiều sức khỏe, thoát khỏi mọi đau khổ của vòng xoáy cuộc đời. May đồ , nấu ăn cho gia đình , don dẹp nhà cửa ....<<Bạn chưa cần đến 3 giây để nói "I love you", chưa đến 3 phút để giải thích câu nói ấy, chưa đến 3 ngày để cảm nhận được ý nghĩa của nó , nhưng để chứng minh câu nói đơn giản ấy thì cả cuộc đời vẫn là chưa đủ.Cũng như vậy: Chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người.>>
 Toi La:  Sống ko giận, Không hờn, không oán trách. Sống mỉm cười, Với thử thách chông gai. Sống vươn lên, Theo kịp ánh ban mai. Sống chan hòa, Với những người chung sống. Sống là động , Nhưng lòng luốn bất động. Sống là thương, Nhưng lòng chẵng vấn vương. Sống yên vui, Danh lợi mãi coi thường. Tâm bất biến, Giữa dòng đời vạn biến. Đôi lúc trong cuộc đời này ta hy vọng quá nhiều thứ, ta dệt mộng rồi ta tính đủ kiểu nhưng con người tính sao bằng ông trời tính được , nhiều lúc ta hy vọng quá nhiều rồi thất vọng cũng nhiều.Nên mặc cho số phận đi chỉ cần ta sống có nhiều niềm vui là ok rồi.Cái gì đến sẽ đến thôi.Đôi lúc trong cuộc sống này, cuộc đời hay xã hội này có tiền sẽ ko có tình(hạnh phúc)mà có tình(hạnh phúc) lại ko có tiền.Người giàu quá thì thiếu thốn tình cảm, người nghèo quá có nhiều hạnh phúc lại chết vì đói.Cuộc sống này là luật bù và trừ.Con người lên đây chỉ để trả nợ thôi, hết nợ thì mới xong.Mình sống đừng hại ai, đừng lấy của ai đó là nợ rồi sẽ lại trả thôi.Sống đơn giản cho lòng thanh thản.Ko biết nói về mình sao nữa vì em quá nhỏ tuổi mà đầu óc em lại già hơn cái tuổi của em, đôi lúc em nhìn nhận được quá nhiều sự thật của đời người nên mong sẽ trả hết cái nợ đời rồi mong 1 chỗ dung thân nơi cửa phật.Ở nơi đó em mới cảm thấy mình bình yên nhất thôi.<<Tôi mong bạn có đủ hạnh phúc để trở nên ngọt ngào , có đủ thử thách để trở nên vững mạnh , có đủ nỗi buồn để bạn hiểu cuộc đời , có đủ niềm tin để bạn bước tới và có đủ tình yêu để dâng hiến cho đời.>>
 Tim Kiem:  Muốn kết bạn trên nước mỹ, only usa.Tìm ai đây?tìm ai rồi ai tìm hihihi.Duyên phận là đến với nhau suốt đời còn duyên nợ thì đến rồi đi thôi...Em tin 2 chữ duyên phận và duyên nợ.Để tự nhiên đi sẽ tốt hơn.<<Chia tay là khoãnh khắc nặng nề nhất của cuộc đời nhưng nếu chia tay là giải thoát cho cả 2 thì tại sao lại ko chia tay >> <<Khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không?>> Chàng trai và cô gái yêu nhau từ thời còn đi học. Cho đến khi hai người đều ra trường và đi làm, tình yêu của họ đã kéo dài được vài năm. Nếu nhìn từ bên ngoài, ai cũng thấy cô gái yêu chàng trai nhiều hơn anh yêu cô ấy rất nhiều. Đúng vậy.? Cô yêu anh sâu đậm và thắm thiết. Dường như cô coi anh là tài sản duy nhất đáng quý trong cuộc đời mình. Thậm chí còn quý hơn cả sinh mạng của bản thân. Mỗi buổi sáng, cô đều thức dậy rất sớm mua đồ ăn sáng cho anh. Rồi khi trở về nhà, cô lại hâm nóng đồ ăn thật kỹ, vì sợ anh không ăn được sẽ đau bụng. Sau khi hâm nóng rồi, cô mới nhẹ nhàng gọi anh thức dậy. Còn anh, lúc nào cũng chỉ thức dậy trong cái mơ hồ khi nghe tiếng gọi của cô, vội vàng ăn sáng rồi đi làm. Ai cũng nghĩ rằng cô gái yêu chàng trai say đắm như vậy, vì anh mà làm nhiều như vậy, chàng trai sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Và rồi tình yêu của họ sẽ đi đến đích cuối cùng là một cuộc hôn nhân bền vững. Nhưng chỉ có khi hoạn nạn đến, người ta mới nhận ra đâu là tình yêu đích thực. Một ngày kia, khi cô gái đi qua đường mua đồ ăn sáng cho chàng trai đã không may gặp tai nạn. Vì lúc đó, cô sợ anh muộn giờ đi làm, nên đã vội vã băng qua đường mà không để ý. Một chiếc xe ô tô đã đâm vào cô khiến cô bị thương nặng. Cô gái được đưa vào bệnh viện. Ở đó, các bác sĩ cho cô biết cô đã vĩnh viễn mất một cánh tay. Chàng trai khi nghe tin cô gái gặp nạn phải vào viện, anh đã rất lo lắng. Ngày đầu tiên, anh mang một bó hoa hồng đến thăm cô, khi anh thấy cô nằm trên giường thiếu mất một cánh tay, khi được biết cô vĩnh viễn mất đi một cánh tay anh đã cực kỳ sửng sốt. Trong cái sửng sốt ấy dường như có xen lẫn chút sợ hãi. Rồi kể từ sau ngày hôm đó, những lần anh đến thăm cô trong bệnh viện thưa dần, và cuối cùng là không còn nữa. Còn cô gái, ngày ngày vẫn ngóng đợi người yêu vào thăm mình. Trên đầu giường bệnh của cô, vẫn cắm bó hoa hồng mà ngày đầu tiên chàng trai mua tặng khi vào thăm cô. Và rồi trái tim cô cũng dần héo rũ theo năm tháng như những cánh hoa hồng kia. Đó là tình yêu sao? Cô gái đã vì chàng trai mà hi sinh rất nhiều thứ, cho đi rất nhiều thứ, và bây giờ cô phải trả giá bằng chính sinh mạng và cuộc sống của mình. Còn chàng trai, đến một vài lời an ủi, sự quan tâm tối thiểu dành cho cô cũng không có. Cô đã khóc rất nhiều. Cô nhớ tới có một lần hai người cùng xem một bức tranh hoạt hình nước ngoài. Nội dung của bức tranh đó rất cảm động. Giữa một rừng cánh tay của những người đàn ông đang giơ lên, một người con gái cất tiếng hỏi: “Anh có thể ôm một bó hoa đứng chờ em ở trước cổng nhà dưới trời mưa không? Anh có thể nhận ra màu sắc chiếc áo bơi của em trong hàng trăm hàng nghìn người ở bãi biển không? Anh có thể thản nhiên giặt đôi tất cho em trước ánh mắt của bao nhiêu người không? Anh có thể nắm chặt tay em khi có đại nạn đến không?”. Trong bức tranh hoạt hoạ, rừng cánh tay thưa dần bớt.Cứ sau mỗi câu hỏi, những cánh tay vơi dần. Đến cuối cùng chỉ là một khoảng không trống rỗng. Cô gái cảm thấy trái tim mình đau buốt. Giống như có trăm ngàn mũi kim đang chích vào khiến trái tim cô nhỏ máu. Chỉ vì câu hỏi khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không thôi sao? Một câu hỏi thật giản đơn. Nhưng vì sao lại không ai làm được điều đó? Lẽ nào tình yêu lại nhỏ bé, lại yếu mềm đến thế, không thể vượt qua được một chút gian nan trắc trở, không thể vượt qua được sóng gió cuộc đời? Có bao nhiêu tình yêu chỉ có cầu vồng rực rỡ mà không có phong ba bão táp? Có bao nhiêu cuộc sống, chỉ có niềm vui mà không có đau khổ? Khi yêu, con người ta có thể nói đến hai từ “mãi mãi”, nhưng đến khi gặp gian nan, thì ai có thể làm được việc nắm chặt tay người mình yêu, nắm chặt lấy tình yêu mà mình đã từng vun đắp?Bên tai cô gái, vẫn còn văng vẳng câu hỏi. “Khi đại nạn đến, anh có thể nắm chặt tay em không?”.HOạn nạn mới thấy chân tình, mới thấy đâu là tình yêu chân thật và giả dối.Ồn ào và lặng lẽ, tình yêu luôn cần hai yếu tố đó để sống, để yêu và để tồn tại, hãy biết quan tâm cho nhau từ những gì đơn giản nhất, nhẹ nhàng và từ từ. Để rồi, biết thông cảm và hy sinh cho người mình yêu những cái lớn hơn. Và luôn biết tha thứ cho nhau những lỗi lầm để tiếp tục yêu nhau và không bao giờ phải hối tiếc …”Đừng buông tay nhau khi nào còn có thể nắm ..”Tình yêu không chỉ là những lời nói có cánh, không chỉ là những lời an ủi, động viên, không chỉ là những món quà .. Nó còn là cả một thế giới đi kèm trong hai từ “tình nghĩa” – Tình yêu không gắn liền với “tình nghĩa” thì tình yêu đó mong manh dễ vỡ, Bởi lẽ, Tình yêu mang đến cho con người ta sự lãng mạn, những tình cảm mặn nồng, nhưng “tình nghĩa” giúp người ta luôn tỉnh táo để sống, hy sinh và luôn nghĩ về nhau dù gặp phải muôn trùng khó khăn.Trong gian khó mới thấy được tình yêu có sức mạnh thế nào, một điểm tựa không giới hạn để những người vấp ngã có thể đứng lên từ từ, để người ta có thể giải bày tất cả những buồn đau .. và rồi vượt qua chính khó khăn ấy, và chính lúc đo người ta mới nhận ra người yêu mình thật sự là ai, để rồi tỉnh táo để vượt qua gian khó và làm lại …em muốn ôm cả đất/ em muốn ôm cả trời/ mà sao anh ơi?/ Không ôm nổi trái tim một con người?”

Tro Lai | Goi Thu Den rose_no happy (ID: 937146)




Program made by: Quang T Le
Copyright ©2002, 2003, VietFun & VietSingle.